Cuộc Sống Mới Trong Đức Kitô
Một kiếp người chỉ gói gọn trong hai chữ.” Sống – Chết “
Kiếp làm người trong cuộc
đời nầy không phải là sống luôn mãi.Nhưng qua thời gian ngắn hai dài con người
phải chết.Có sinh thì có tử,đó là định luật
từ lúc ông bà Adong Eva phạm tội.
Chính tội đã làm cho bạn và tôi cùng chung một
số phận phải chết.
Vào thời cựu ước, Ông
Adam sống được 930 tuổi (St 5:5); Sét, con Adam, sống được 912 tuổi (St 5:80);
rồi Abraham sống được một trăm bảy mươi lăm tuổi (St 25;7); Bà Sara vợ ông sống
được một trăm hai bảy tuổi (St 23:1). Tuy nhiên, dù sống được bao nhiêu năm đi
nữa, rồi cuối cùng cũng lãnh lấy cái chết.
Nhiều người quan niệm
rằng, "chết là hết.", khi nhắm mắt xuôi tay, chúng ta không còn gì
khác ngoài trừ một cái xác không hồn bất động, một bộ xương khô, rồi cuối cùng
trở thành một nắm tro tàn "Hỡi người, hãy nhớ mình là tro bụi, một mai
người sẽ trở về bụi tro (Kn 3:19.)
Bao nhiêu công sức một
đời gây dựng tiền của, đã một thời vất
vả gom góp đều tan theo mây khói. Muốn đem theo cũng chẳng được, nuối tiếc cũng
đã muộn màng. Những ý định cho hiện tại, những mộng ước cho tương lại đều trở
nên ảo tưởng. Mọi sự ở đời này trở nên vô ích và chấm hết.
Vì cùng một quan niệm
"chết là hết", nên nhiều người đã không muốn nhắc đến cái chết, không
muốn đối diện với thực tại của sự chết, bạn đâu biết là bạn có thể sống đến
ngày mai hay không? Có người ra đi rất trẻ .Lại có người sống đến răng long tóc
bạc. Nhưng không ai có thể bảo đảm và biết chắc được cái chết của riêng mình
như Chúa nói”Các con phải luôn tỉnh thức ‘”
"Chết là để bắt đầu
một cuộc sống mới."
Theo Giáo Lý Công Giáo,
"Mỗi người lãnh nhận một linh hồn bất tử, phần trả công muôn đời cho mình,
ngay sau khi chết, trong một cuộc phán xét riêng, chiếu theo cuộc sống của mình
hướng về Chúa Kitô, để hoặc sẽ trải qua một sự thanh luyện, hoặc lập tức bước
vào hưởng diễm phúc trên trời.
Theo Giáo Lý Công Giáo, "Thiên đàng dành
cho những ai chết trong ân sủng và ân nghĩa của Thiên Chúa, và đã hoàn toàn được
thanh tẩy, sẽ sống muôn đời với Chúa Kitô. Họ sẽ mãi mãi giống như Thiên Chúa,
vì họ thấy Ngài "đúng như Ngài là, mặt giáp mặt" (#1023).
Còn "những ai chết
trong ân sủng và ân nghĩa của Thiên Chúa, nhưng chưa được thanh tẩy cách trọn
vẹn, thì tuy được bảo đảm về ơn cứu độ muôn đời của mình, vẫn phải chịu một sự
thanh luyện sau khi chết, hòng đạt được sự thánh thiện cần thiết để bước vào
niềm vui thiên đàng" (GLCG 1030).
Vì thế, ngày nay, chúng
ta thường hay xin lễ để cầu nguyện cho những người qúa cố. Nhờ những thánh lễ
Misa, để xin Chúa nhân từ xóa hết mọi tội và đưa họ về hưởng phúc trường sinh.
Hoả Ngục là nơi dành
riêng cho "những ai chết trong tội trọng mà không sám hối và không đón
nhận tình thương đầy từ bi của Thiên Chúa.
Có nghĩa là sẽ mãi mãi
lìa xa Chúa do sự tự do lựa chọn của họ. Họ phạm tội cách nặng nề chống lại
Ngài, chống lại tha nhân hoặc chống lại bản thân họ: 'Ai không yêu mến thì ở
trong sự chết. Ai ghét anh em mình thì nó là tên sát nhân, mà anh chị em biết
không một kẻ sát nhân nào có sự sống vĩnh cửu ở trong mình' (1 Ga 3:14-15).
Và danh từ "Hoả Ngục" được dùng để
chỉ tình trạng ly khai cách chung cuộc khỏi mối hiệp thông với Thiên Chúa và
với các thánh trên trời" (GLCG # 1033).
Nếu tin rằng, chết là đi
vào một cuộc sống mới, thì cuộc sống ở dương thế này chỉ mới bắt đầu nối tiếp
hành trình cho kiếp sau. Vì thế, chúng ta hãy chuẩn bị cho mình một gói hành
trang thật đầy đủ cho cuộc sống mai sau Chắc chắn không phải chúng ta sẽ tích
lũy cho mình một kho tàng vật chất, như xây nhà lầu sắm xe hơi, hoặc tìm cách
xây thêm phòng chứa để dự trữ của cải lương thực. Vì tích lũy mà không dùng thì
qúa uổng phí. Nhưng .chúng ta hãy tích
lũy cho mình một kho tàng trên trời, nơi mà mối mọt không thể đục khoét, hư mất, phong ba bão táp không thể xô ngã.
Vậy làm sao để sắm cho mình được một kho tàng
quí giá thiêng liêng đó?
Thưởng hay phạt là do
cách thức sống của chúng ta đối với Thiên Chúa và cư xử với tha nhân khi còn ở
tại dương thế này.
Theo quyên tắc luân lý, "con người có
khuynh hướng thích làm điều thiện, và tránh xa mọi điều xấu." Điều tốt dẫn
con người đến sự thiện, và điều xấu đưa con người đến tội lỗi. Sự thiện là
phương tiện đưa con người đến sự sống vĩnh cữu để họ hưởng được niềm hạnh phúc cùng
với Thiên Chúa.
Còn tội đẩy họ đến gần sự chết và bị án phạt
đời đời. Vì thế, hãy ăn ngay ở lành, xa tránh các thứ tội lỗi làm mất lòng
Chúa, gạt bỏ đi nếp sống bạc bẽo tình người, sống trong xa đoạ ,ngoan cố không
chịu hối cải, khinh thường bỏ luật đạo thánh Chúa.
Thiên Đàng sẽ có sẵn sàng một chỗ tốt lành ấm
áp cho bạn, nếu bạn tôn thờ một Thiên Chúa trên hết mọi sự và yêu tha nhân như
chính mình.
Trong cuộc sống thường ngày, hãy làm ơn cho kẻ
thù ghét mình, biết lấy ơn báo oán. Được như vậy, bạn sẽ không còn sợ khi thần
chết đến hỏi thăm, vì bạn đã sẵn sàng gói hành trang cho cuộc hành trình kế
tiếp.
Thánh Phaolô nhắn nhủ
các tín hữu thành Roma, "Không ai được sống cho mình và cũng không ai được
chết cho mình. Vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa; nếu chúng ta chết, là
chết cho Chúa. Vậy dù chúng ta sống hay chết, chúng ta đều thuộc về Chúa"
(Rm 14:7-8).
Thánh Phanxicô
Assisi.Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét