LINH ĐẠO DÒNG PHAN SINH TẠI THẾ (OFS) SỐNG PHÚC ÂM ĐỨC GIÊSU KITÔ-ĐI TỪ PHÚC ÂM ĐẾN CUỘC SỐNG-VÀ TỪ CUỘC SỐNG ĐỀN PHÚC ÂM

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

CHÍNH LÚC CHẾT ĐI LÀ KHI VUI SỐNG MUÔN ĐỜI


          CHÍNH LÚC CHẾT ĐI LÀ KHI VUI SỐNG MUÔN ĐỜI . 
Sự chết là điều chắc chắn sẽ đến đối với tất cả mọi người, và ai cũng biết rằng mọi người đều phải chết, kẻ trước người sau, nay anh mai là tôi. Chết là sự thật chắc chắn nhất, tuy vậy không ai biết khi nào, giờ nào, cách nào hay ở đâu mình sẽ chết. Có người sợ chết đến nỗi không bao giờ dám nghĩ hoặc nói đến nó nữa, có người phản ứng trước đau khổ của sự chết bằng sự im lặng, nhưng người khác lại dùng những hình bóng để nói về sự chết như: đi về thế giới bên kia, trở về với Thiên Chúa là Ðấng Tạo Thành. 
Sự chết nhiều khi làm cho người sống còn phải đau khổ nhiều hơn nữa, nhưng mỗi người tìm cách tốt nhất, thích hợp nhất để đối phó với bản thân hoặc của thân nhân mình, và mỗi người có cách khác nhau hoặc tùy theo hoàn cảnh. Có thể cách đối phó của người này làm người khác không ưa thích, nhưng điều quan trọng là cách đối phó cách tích cực, hữu hiệu trong những hoàn cảnh khó khăn của mình v.v. Xét cho cùng là điều làm cho ta khổ tâm hơn hết là sự mất mát của người thân yêu, vì mất đi một người mẹ, một người cha, người vợ, người chồng, người con hay ông bà v.v.
 Ðiều đó không lạ gì, vì mỗi cái chết của người ra đi đều để lại dang dở cho những người còn lại trên thế trần, bao lâu còn sống trên trần thế bấy lâu con người không thể được hoàn toàn hạnh phúc như lòng mong muốn. Cuộc đời con người thăng trầm có khi vui lúc buồn, lúc gặp thời khi trái thời, lúc gặp mặt khi phải chia tay, khi giận hờn lúc yêu thương, cũng có khi được thanh thản vô lo v.v. Nhưng rồi một khi đau khổ, buồn bực qua dần đi bạn sẽ tìm được nguồn bình an, an ủi vì bạn biết rằng cho dù hoàn cảnh nào đi nữa bạn đã được thực sự yêu thương và bạn đã yêu thương 
Chết đâu phải là hết, tình thương liên kết người sống với kẻ quá cố, vì thế bạn luôn cảm thấy sự hiện diện của người đã qua đời và chúng ta đều tạm biệt nhau. Sau ngày vĩnh biệt, chúng ta sẽ được hội ngộ không còn bị chia ly nữa, cũng sẽ không còn phải tang tóc đau thương nữa. Ðó là điều đáng giá hơn cả và cũng là điều an ủi hơn cả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét