Người ta nói tre già măng mọc. Nhưng nếu
không có tre thì chẳng có măng.
Tiền đồ của HĐĐ/PSTT/Thánh Gia Đa Kao trong suốt 54 năm hành trình có được như ngày hôm nay thì cũng là công ơn đóng góp của anh chị tiền bối và các lớp kế thừa.Các anh chị một đời vất vả, long đong, lận đận, miệt mài đến quên thân mình hy sinh phục vụ,đào tạo các lớp kế thừa nên mới có một cơ ngơi về nhân sự cho đến ngày hôm nay
NHỮNG THÁCH ĐỐ TRONG TUỔI GIÀ
Sức khoẻ yếu kém - ốm đau- bệnh tật
Trong công nghị Hồng y đoàn ngày
11/02/2013, ĐGH Bênêdictô XVI đã lên tiếng xin từ nhiệm: “Sức lực của tôi vì
tuổi cao không còn thích hợp, để thi hành sứ vụ thánh Phêrô một cách thích
đáng.” Ngài xin rút lui về hưu, hứa sẽ cầu nguyện cho Giáo hội và cho vị kế
nhiệm cũng như hứa tuân phục ngài.
Thách đố đầu tiên đối với người cao tuổi
là tình trạng bệnh tật: tim mạch, thấp khớp, áp huyết cao, rối loạn tiền đình, tiểu
đường, mắt mờ chân chậm… Tiếc là trí khôn bây giờ không còn tinh anh nữa, mà có
nghĩ được cũng không làm được. Đó là chưa kể tình trạng trí nhớ trở thành trí
quên. Vừa nói đó đã quên ngay
Cái phải đối mặt đầu tiên là sức lực yếu
kém. Điều tôi muốn làm mà không làm được và tất nhiên phải nhờ đến người khác.
Nhờ đến người khác mà chẳng ai tha thiết với mình. Điều đó dẫn đến mặc cảm già
cả, mặc cảm bị mọi người coi thường
Những biến chứng về sinh lý sớm muộn gì
cũng lôi theo những di chứng về tâm lý. Rất tội nghiệp, nhiều khi mình tự làm
khổ mình. Mặc cảm ốm đau bệnh tật, nghi ngờ cộng đoàn xử tệ với mình vì không
thấy anh chị em trong HĐĐ đến thăm mình và sống trong tình trạng hụt hẵng vì
mình cảm thấy nhân tình thế thái .Khi mình có chức có quyền,cống hiến cho Dòng
người này săn đón, người kia mời chào…bây giờ thì cứ lủi thủi một mình
SỐNG THỌ LÀ HỒNG PHÚC CHÚA BAN
Tuổi cao là phúc lộc trời cho, nhờ phúc
ấm tổ tiên. Người có tuổi và gia đình có người cao tuổi là gia đình diễm phúc.
Nhờ có phúc mới được sống lâu, mới có con cháu đề huề. Mừng thọ cũng chính là
mừng cái phúc ấy.
Gia đình nào có các cụ cao niên cũng coi
đó là phúc đức. Vì các cụ cao niên có cả một kho kinh nghiệm để lưu truyền lại.
Sự hiện diện của các cụ làm cho gia đình được ấm cúng, trên dưới đề huề.
Sách giảng viên ”Ở dưới bầu trời này,
mọi sự đều có lúc, mọi việc đều có thời: Một thời để chào đời. Một thời để lìa thế.
Một thời để khóc lóc. Một thời để vui cười.” (Gv 3,1-2.4)
Hành trình đời người dài ngắn không quan
trọng, làm được nhiều hay ít cũng không quan trọng. Quan trọng là khám phá
chính mình. Cảm nghiệm được tình yêu thương quan phòng của Chúa qua từng hơi
thở, từng nhịp đập của con tim. Chỉ xin cho mình ”khiêm tốn đủ để nhận
lãnh, quảng đại đủ để trao tặng.”
Có lúc các anh chị cao niên nhìn lại
chặng đường đã qua,một chặng đường sinh hoạt và trưởng thành của HĐĐ/Thánh Gia
Đa Kao, có những lúc lòng mình reo vui sung sướng, nước mắt hạnh phúc dâng
trào. Lạ quá, mình có là chi mà Chúa thương yêu. Mình là gì mà được Chúa gọi
tên đi theo Ngài. Được làm môn đệ Cha Thánh chí ái Phan xi cô đó là cả một hành
trình dài của một đời người. Sao thấy mình quá nhỏ bé mà được trao những “phận
sự” quá lớn lao. Hạnh phúc vì có các em kế thưà cho mai sau ,nhìn quanh đâu
cũng thấy yêu thương và trìu mến.
Ngày hôm nay, nhìn lại đời mình thấy quá
đẹp. Quả thật, có nếp nhăn nheo của làn da, những vết chân chim ở khoé mắt thấy
tình trạng già nua của tuổi tác, bệnh tật của thân xác… âu cũng là “dấu tàn phá
của thời gian”.
Qua Thánh vịnh 90 mời gọi ,em mời các
anh chị cao niên hướng về Thiên Chúa là chủ thời gian để cầu xin với niềm tin
tưởng lạc quan:
“Xin dạy con đếm những tháng ngày mình
sống
Ngỏ hầu tâm trí được khôn ngoan.”
“Từ buổi mai xin cho đoàn con được no
say tình Chúa,
Để ngày ngày được hớn hở vui ca.” (Tv
90,12.14)
Già ơi: chào bạn. Vậy thì thà chấp nhận
có một tuổi già, chủ động tích cực chờ đón nó và tìm hiểu nó. Không gì đẹp bằng
một người già minh mẫn, hiền từ, khoẻ mạnh, ôn tồn và gần gũi với các anh em
chị em.
André Maurois cũng viết: “Sau 50, 60,
70, 80 năm nếm trải những thành công, thất bại, hỏi ai còn giữ được những điều
sung mãn thời trẻ. Đi vào hoàng hôn cuộc đời như đi vào ánh sáng đã điều hoà,
ít chói chang hơn, mắt khỏi bị loá bởi những mầu sắc rực rỡ của bao ham muốn.
Người ta nhìn mọi vật đúng với thực chất của nó.”
Và điều quan trọng cho định hướng cho
đời mình: cần có lòng nhân ái, cần sự đóng góp với Hội Dòng, với Tỉnh Dòng bằng
lời cầu nguyện, hy sinh. Chính những hy sinh âm thầm, sẵn sàng chấp nhận những
khó khăn trong điều kiện vật chất còn giới hạn, đời sống của các anh chị sẻ là
chứ ng nhân kéo ơn Chúa xuống cho cộng đoàn nhờ các gương sáng của anh chị lớn
tuổi sẽ giúp cho cộng đoàn được đi đúng hướng của đời thánh hiến. Đó là cách đóng
góp tốt nhất cho Hội Dòng, Tỉnh Dòng. Do đó ngày nào ta còn sống có ích, dù chỉ
là một lời cầu nguyện, một hy sinh nhỏ bé thì ta đang sống hạnh phúc, an vui.
Trong sứ điệp gửi những người già và các
bệnh nhân, các nghị phụ công đồng Vatican II đã nhắn gửi: “Anh chị em lớn tuổi,
nhất là những anh chị em trong tình trạng ốm đau bệnh tật, các bạn là những
chứng nhân đau khổ của Chúa Kitô khổ nạn, nếu các bạn muốn các bạn sẽ là những
người đồng cứu chuộc với Chúa Kitô.” (08/12/1965)
Cả lúc con già nua da mồi tóc bạc,
Lạy Thiên Chúa xin đừng bỏ rơi con,
Để con tường thuật quyền năng của Chúa
Cho thế hệ này được rõ
Và dũng lực của Ngài, cho thế hệ mai
sau. (Tv 71,18)
Bước vào tuổi cao niên, chúng ta đã có
một phần đóng góp với đời, với Dòng, cũng như đã trải nghiệm qua nhiều tình
huống hỷ, nộ, ái, ố. Cuộc đời muôn vẻ sẽ được tô đậm thêm nên nếu chúng ta vui
vẻ chào đón giai đoạn tuổi già của mình.
Trong tâm tình tình tạ ơn Chúa. Tạ ơn về
hồng ân thánh hiến. Tạ ơn về cả những khuyết điểm của mình .Và nhớ lại ngày
chúng ta khấn Dòng chúng ta theo Chúa sống Lời Chúa . Và nghe lời khuyên bảo
của Cha Thánh sống đời hoán cải chúng ta tin tưởng rằng tình yêu của Chúa mạnh
hơn sự mỏng dòn yếu đuối của chúng ta, lòng trung tín của Ngài mạnh hơn sự bất
trung của ta Ngài luôn tha thứ
Xin chào
bình an và thiện hảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét