Vị Mục Tử nhân lành
1 "Thật, tôi bảo thật
các ông: Ai không đi qua cửa mà vào ràn chiên, nhưng trèo qua lối khác
mà vào, người ấy là kẻ trộm, kẻ cướp.2 Còn ai đi qua cửa mà vào, người
ấy là mục tử.3 Người giữ cửa mở cho anh ta vào, và chiên nghe tiếng của
anh; anh gọi tên từng con, rồi dẫn chúng ra.4 Khi đã cho chiên ra hết,
anh ta đi trước và chiên đi theo sau, vì chúng nhận biết tiếng của anh.5
Chúng sẽ không theo người lạ, nhưng sẽ chạy trốn, vì chúng không nhận
biết tiếng người lạ."6 Đức Giê-su kể cho họ nghe dụ ngôn đó. Nhưng họ
không hiểu những điều Người nói với họ.
7 Vậy, Đức Giê-su lại
nói: "Thật, tôi bảo thật các ông: Tôi là cửa cho chiên ra vào.8 Mọi kẻ
đến trước tôi đều là trộm cướp; nhưng chiên đã không nghe họ.9 Tôi là
cửa. Ai qua tôi mà vào thì sẽ được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp được
đồng cỏ.10 Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi,
tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào.
Chúa
nhật 4 Phục sinh vẫn gọi là lễ Chúa chăn chiên lành và là ngày ơn gọi.
Chúa Giêsu tự nhận cách long trọng Người là Cửa chuồng chiên, ai đi qua
cửa mà vào sẽ được cứu, Người là Đấng chăn chiên biết tên từng con
chiên và dẫn chiên đi đến chỗ nghỉ ngơi an bình. Mừng lễ này trong bối
cảnh của Mùa Phục sinh giúp chúng ta khám phá ưu tư của Đấng Phục sinh
cũng như lời mời gọi của Người đối với mỗi người chúng ta và thúc đẩy
chúng ta nhận ra tiếng của Đấng Phục sinh và khôn ngoan tỉnh thức để theo người để được dẫn đến những nguồn sự sống sung mãn. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét