Tin Mừng Mattheu 6,24-34
24 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: "Không ai có thể làm tôi hai chủ, vì hoặc sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia, hoặc sẽ gắn bó với chủ này mà khinh dể chủ nọ. Anh em không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi Tiền Của được. 25 "Vì vậy Thầy bảo cho anh em biết: đừng lo cho mạng sống: lấy gì mà ăn; cũng đừng lo cho thân thể: lấy gì mà mặc. Mạng sống chẳng trọng hơn của ăn, và thân thể chẳng trọng hơn áo mặc sao? 26 Hãy xem chim trời: chúng không gieo, không gặt, không thu tích vào kho; thế mà Cha anh em trên trời vẫn nuôi chúng. Anh em lại chẳng quý giá hơn chúng sao? 27 Hỏi có ai trong anh em, nhờ lo lắng, mà kéo dài đời mình thêm được dù chỉ một gang tay? 28 Còn về áo mặc cũng thế, lo lắng làm gì? Hãy ngắm xem hoa huệ ngoài đồng mọc lên thế nào mà rút ra bài học: chúng không làm lụng, không kéo sợi; 29 thế mà, Thầy bảo cho anh em biết: ngay cả vua Sa-lô-môn, dù vinh hoa tột bậc, cũng không mặc đẹp bằng một bông hoa ấy. 30 Vậy nếu hoa cỏ ngoài đồng, nay còn, mai đã quẳng vào lò, mà Thiên Chúa còn mặc đẹp cho như thế, thì huống hồ là anh em, ôi những kẻ kém tin! 31 Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây? 32 Tất cả những thứ đó, dân ngoại vẫn tìm kiếm. Cha anh em trên trời thừa biết anh em cần tất cả những thứ đó. 33 Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. 34 Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào có cái khổ của ngày ấy.
2. Tìm kiếm nguồn vui đích thực
Vì thế, anh em đừng lo lắng tự hỏi: ta sẽ ăn gì, uống gì, hay mặc gì đây?(Mt.6,31).
Cái mà người ta lo lắng trước mắt, là “cái ăn cái mặc”. Nên mục tiêu hàng đầu của con người luôn là chuyện chạy lo “ăn no mặc ấm” (cơm no áo ấm), rồi cao hơn nữa là “ăn ngon mặc đẹp”, đến “ăn sung mặc sướng”, rồi đến cao điểm “ăn chơi hưởng thụ”.
Nhưng, nó vẫn không phải là “niềm vui đích thực” của đời người, vì ngay cả khi ở đỉnh cao của “ăn chơi hưởng thụ”, nó vẫn là thứ mong manh chóng qua trong sự tiếc nuối hụt hẫng của thân phận con người.
"Hỡi linh hồn, ngươi có nhiều của cải dự trữ cho nhiều năm: ngươi hãy nghỉ ngơi, ăn uống vui chơi đi". Nhưng Thiên Chúa bảo nó rằng: 'Hỡi kẻ ngu dại, đêm nay người ta sẽ đòi linh hồn ngươi, thế thì những của ngươi tích trữ sẽ để lại cho ai?' Vì kẻ tích trữ của cải cho mình mà không làm giàu trước mặt Chúa thì cũng vậy". (Lc.12,13-21).
Niềm vui đích thực là đi tìm cái vĩnh cửu, cái không hư nát, cái không ai lấy đi được.
“Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận."
Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?". Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến." (Ga.6,27-29).
3. Chúa là nguồn vui.
Chính nhờ “tin vào Đức Ki-tô” ta được gặp gỡ Thiên Chúa.
Gặp gỡ Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con” (Tv 43:4).
Chúa là nguồn vui, đó chính là nguồn vui đích thực.
Một Niềm vui đích thực, là niềm vui ấy không có sự lo lắng vì có nơi nương tựa chắc chắn, vững bền.
Ta hiểu được sự bình an và no thỏa với những hình ảnh thật đẹp, như nai vàng ăn cỏ trên đồng xanh và uống nước bên bờ suối, khi ta biết tin tưởng phó thác vào Tình Yêu Thiên Chúa.
Ta sẽ chăn dắt chúng trên các miền núi Israel, dọc theo các bờ suối, và trong những miền có dân cư. Ta sẽ thả chúng ăn trên những ngọn núi cao Israel, chúng nghỉ ngơi trong những đồng cỏ xanh tươi, và chúng ăn trong đồng cỏ màu mỡ trên miền núi Israel. Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta; chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế.
Ta sẽ tìm con chiên đã mất, sẽ đem về con chiên lạc, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa con chiên bị ốm đau, con nào mập béo, Ta sẽ chăm sóc, và sẽ chăn dắt nó trong sự công chính". (Ez.34,11-16).
Chính nhờ “tin vào Đức Ki-tô” ta được gặp gỡ Thiên Chúa.
Gặp gỡ Thiên Chúa, nguồn vui của lòng con” (Tv 43:4).
Chúa là nguồn vui, đó chính là nguồn vui đích thực.
Một Niềm vui đích thực, là niềm vui ấy không có sự lo lắng vì có nơi nương tựa chắc chắn, vững bền.
Ta hiểu được sự bình an và no thỏa với những hình ảnh thật đẹp, như nai vàng ăn cỏ trên đồng xanh và uống nước bên bờ suối, khi ta biết tin tưởng phó thác vào Tình Yêu Thiên Chúa.
Ta sẽ chăn dắt chúng trên các miền núi Israel, dọc theo các bờ suối, và trong những miền có dân cư. Ta sẽ thả chúng ăn trên những ngọn núi cao Israel, chúng nghỉ ngơi trong những đồng cỏ xanh tươi, và chúng ăn trong đồng cỏ màu mỡ trên miền núi Israel. Chính Ta sẽ chăn dắt các chiên Ta; chính Ta sẽ cho chúng nằm nghỉ, Chúa là Thiên Chúa phán như thế.
Ta sẽ tìm con chiên đã mất, sẽ đem về con chiên lạc, sẽ băng bó con chiên bị thương tích, sẽ lo chữa con chiên bị ốm đau, con nào mập béo, Ta sẽ chăm sóc, và sẽ chăn dắt nó trong sự công chính". (Ez.34,11-16).
Những hình ảnh thật đẹp ấy, cho ta hình dung Nước Thiên Chúa, nơi đó, ta được no thỏa hạnh phúc nhờ sự chăn dắt trong Đức Công Chính của Ngài. Đó mới là những gì chúng ta tìm kiếm trước hết.
Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. (Mt.6,33).
Chính từ đó, cho dù đời nhiều sóng gió, lắm gian truân, lòng ta vẫn an vui, vì nguồn vui ấy đến từ Thiên Chúa và tràn đầy tâm hồn ta, không gì làm phai nhạt và không có sức mạnh nào lấy đi được.
“Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ Đức Chúa, nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở biết bao” (Is 61,10) .
Trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho. (Mt.6,33).
Chính từ đó, cho dù đời nhiều sóng gió, lắm gian truân, lòng ta vẫn an vui, vì nguồn vui ấy đến từ Thiên Chúa và tràn đầy tâm hồn ta, không gì làm phai nhạt và không có sức mạnh nào lấy đi được.
“Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ Đức Chúa, nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở biết bao” (Is 61,10) .
LỜI NGUYỆN
Vẫn còn đó những giọt lệ âm thầm
Của cuộc đời nhiều trắng đen ngang trái
Trang sách nguyện phai nhòa dòng lệ chảy
Nụ cười nào ngày tháng vẫn biệt tăm…
Vui trong Chúa khác xa vui trần thế…
Lá vàng rơi sao gọi được xuân về ?
Nhịp thời gian xuôi theo đời dâu bể…
Cuộc vui nào cũng không hết đam mê.
Con tìm kiếm một nguồn vui đích thực
Sợ yếu mềm chùn bước cuộc lữ hành
Trái tim vui giữa ngàn cơn gió lốc…
Xin Niềm Tin mãi mãi một màu xanh.
Vẫn còn đó những giọt lệ âm thầm
Của cuộc đời nhiều trắng đen ngang trái
Trang sách nguyện phai nhòa dòng lệ chảy
Nụ cười nào ngày tháng vẫn biệt tăm…
Vui trong Chúa khác xa vui trần thế…
Lá vàng rơi sao gọi được xuân về ?
Nhịp thời gian xuôi theo đời dâu bể…
Cuộc vui nào cũng không hết đam mê.
Con tìm kiếm một nguồn vui đích thực
Sợ yếu mềm chùn bước cuộc lữ hành
Trái tim vui giữa ngàn cơn gió lốc…
Xin Niềm Tin mãi mãi một màu xanh.
Amen
Lm. Antôn NGUYỄN VĂN TIẾNG
____________
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét