CỮA HẸP
người khi biết hạnh phúc nước trời Chúa hứa ban thì tìm mọi cách để vào, theo cách nghĩ của mình. Tưởng rằng với công trạng nào đó nơi trần gian, tự cho mình có nhiều việc đạo đức nên chắc chắn sẽ được đền bù khi đến trước tòa Chúa. Một số khác thì cho rằng mình đã từng bao lần tham dự những cuộc lễ lớn trong đạo, đã từng cầu kinh, khấn khứa; dâng cúng lắm của, nhiều tiền. Tham gia những buổi hành hương dài ngày với biết bao tốn phí, trong lúc những người khác không dám làm như họ, hay không làm được như họ. Các vị ấy chắc mẩm Chúa sẽ cho vào qua cửa một cách thong dong, hoặc giả sử, cửa có đóng lại rồi thì khi gõ, Chúa sẽ ra đón và mời vào.
Nhìn
lại mình, con cũng đã từng nghĩ như thế. Con đã từng tự hào là yêu mến
Chúa nhiều hơn người khác. Con tham gia nhiều hội đoàn, sẵn sàng có mặt
trong các buổi sinh hoạt đạo đức xa gần. Kinh hạt con thuộc, thánh ca
con thông thạo. Đến chỗ nào con cũng được tiếng là người mộ đạo, sốt
sắng. Nhưng còn những người khác bên con, con chẳng hề quan tâm đến.
Tính mê nết xấu vẩn tồn tại trong con, con chưa dám rũ bỏ để nhẹ gánh mà đi qua cửa hẹp. Con vẫn chạy theo những đam
mê, ích kỷ cá nhân. Vẫn tin Chúa ngòai môi miệng, với những họat động
mang tính khoe khoang, hơn người . Xin Chúa giúp con sửa chữa bản thân
mình.
“ Lạy Chúa ! Con đường nào Chúa đã đi qua, con đường nào Ngài ra pháp trường ? Đường tình đó Ngài dành cho con .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét