Trên đường đi hành hương đến La Mecque, thủ đô của Hồi Giáo,
một tín đồ đã cải trang thành một người hành khất.
Anh gặp một người thợ hớt tóc đang săn sóc cho một người
giàu có. Nhưng lạ lùng thay, khi anh vừa mở miệng ra xin người thợ cắt tóc, cạo
râu cho mình, thì người thợ này liền bỏ người giàu ngồi đó và tức khắc đến phục
vụ cho anh. Và đáng phục hơn nữa là ngươòi thợ này đã không đòi hỏi bất cứ một
thù lao nào, trái lại ông còn cho anh ít tiền để hộ thân.
Thì ra, người thợ hớt tóc đã không cạo râu cho một người
hành khất để được trả công. Ông chỉ làm cử chỉ đó với tất cả yêu thương dành
cho một người khốn khổ và ông nghĩ rằng mình làm như thế để được đền đáp.
Tôi
cho bạn để bạn cho lại. Tôi làm cho bạn để hy vọng bạn sẽ đền đáp lại... Tuy
nhiên, chúng ta không thể áp dụng một thứ công bình như thế vào mối tương quan
giữa chúng ta với Thiên Chúa.
Thiên
Chúa không thi ân giáng phúc để chúng ta biết ơn, hay đền đáp lại. Thiên Chúa
cũng không căn cứ trên tài năng của từng người để ban phát ân huệ của Ngài.
Thiên Chúa không dùng cán cân công lý thông thường của loài người. Công lý của
Ngài là công lý của tình thương. Nếu Thiên Chúa không thi ân giáng phúc tùy
theo công nghiệp và tài năng của con người, thì con người cũng không thể nại
đến công lao của mình để đòi hỏi một sự trả công tương xứng... Sau một công lao
vất vả, có lẽ chúng ta chỉ có thể thốt lên: Lạy Chúa, chúng con chỉ là những
người đầy tớ vô dụng.Lắm khi chúng ta vẫn còn đeo đuổi sự công bằng cộng trừ
nhân chia của chúng ta đối với Chúa. Tôi sẽ đọc bao nhiêu kinh để xin được ân
này, ơn nọ. Tôi sẽ làm bao nhiêu hy sinh để cầu cho được một ơn đặc biệt... Lý
luận như thế trong các việc lành phúc đức, chúng ta dễ dàng rơi vào một thứ
biệt phái mới nhằm đề cao công nghiệp riêng của chúng ta mà quên rằng: tất cả
những gì chúng ta có, tất cả những gì chúng đã và sẽ lãnh nhận được đều xuất từ
Tình Yêu vô vị lợi của Chúa.
Thiên
Chúa rộng ban cho con cái cha Thánh
Phanxico một HỒNG ÂN ĐẶC BIỆT
giúp họ có khả năng đi theo lối sống Phan Sinh và thi hành sứ vụ Phan Sinh.Đó
là một ân ban đặc biệt phát xuất từ việ c TUYÊN KHÂN tuân giữ một lối sống
mới,là một hôn ước trọn đời với Thiên Chúa là sự dâng hiến giửa Hôn Phu và Hôn
Thê .Ta dâng hiến cuộc đời cho Người và Người hiến dâng tất cả cuộc đời lại cho
ta
Là người Phan Sinh Tại Thế phải luôn sẵn sang
hiện diện mọi lúc, mọi nơi mỗi khi Giáo Hội mời gọi và mổi khi có điều gì đó cần được SỬA CHỬA có nhửng
sung khắc cần được
Hòa giải,có nhửng cô đơn trống vắng cần được lấp đầy.
Là con cái cha
Thánh ta phải tiếp nối Sứ Vụ của Người để bước theo Chúa KI Tô,sống ơn gọi của
mình một cách trọn vẹn và thi hành sứ mạng
ra đi loan báo TIN MỪNG
TÔ MA.HUỲNH VĂN THÊM OFS 6/9/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét